DÒNG ĐỜI
Thơ: Tùng Trần
Giữa dòng đời còn bao người thầm lặng
Phải ngậm ngùi nuốt giọt đắng làm vui
Có nỗi đau không thể nói thành lời
Nhưng tâm hồn tả tơi nào ai biết
Họ hứng chịu những vết thương chì chiết
Bởi cuộc đời cay nghiệt mãi vây quanh
Những ước mơ cứ đổ vỡ tan tành
Đã vô tình biến tim thành đá sỏi
Khi rã rời mắt không còn mòn mỏi
Để đợi chờ được một lối thẳng ngay
Nên đôi mi lệ lặng lẽ lăn dài
Nhoà ướt đẫm theo tháng ngày tuyệt vọng
Ai chẳng muốn có phút giây mơ mộng
Làm hàng trang cho cuộc sống sinh tồn
Nhưng lòng thì đầy ngỗn ngang hỗn độn
Đành vấn thân vào trong chốn bộn bề
An ủi rằng dù chân bước lê thê
Dẫu tương lai chẳng hề mang tên họ
Dù khổ đau không bao giờ từ bỏ
Bởi hiểu đời đâu có mỗi mình ta
29/05/2017
Thơ hay
Tung Tran
e chúc ah u ngon
Hay lắm cháu
Hay bạn ạ
Hay nhưng buồn lắm bạn ơi
Thơ hay lắm anh, chúc anh luôn luôn mạnh khỏe vui vẻ và hạnh phúc nhé!
Rất hay đó bạn à.cảm ơn bạn chúc bạn buổi tối vui vẻ
Dù khổ đau ko bao giờ từ bỏ .
Bởi hiểu đời đâu có mỗi mình ta .
Tho Hay lam y nghĩa lam anh trai ak ,