ĐÀ LẠT NGÀY XA ANH!
Thơ: Phú Sĩ
Đà Lạt ngày xa anh
EM nhớ mãi ánh hoàng hôn buồn năm ấy
Nơi thiên đường tình yêu người ta thường vẫn gọi
Nơi chúng mình … thề hẹn một tình yêu….
Đà Lạt bây giờ sương mù lắm anh ơi!
Ngắm trái thông rơi … em thấy mình trong đó
Vườn hoa sắc hương…
Nụ hoa hồng vẫn đỏ
Sao hương vị tình mình … vội chóng nhạt màu phai
Con dốc đổ dài… Đà Lạt chốn tình say…
Lê bước lang thang … nghe nỗi lòng nặng trĩu…
Bóng đổ chiều mưa … anh nơi nào có hiểu
Có một chân tình … đón đợi giữa đìu hiu
Em vẫn mong chờ
Sân ga cũ ngày xưa
Nơi tình yêu ta … khởi đầu bao điểm tựa
Giờ chỉ mình em … trăn trở cùng cơn gió
Man mác trời chiều…
Trống vắng lắm người ơi!
ẢNH HOÀNG NGUYÊN
Rất hay PS
Thơ hay
Tuyet voi
Thơ hay
Thơ tuyệt lắm
Xúc động nghẹn ngào thương nhớ
Xuc động nghẹn ngào xen thương nhớ
Anh ở nơi nào sao nở xa em
Hay lắm bạn , chúc bạn đêm ngon giấc
Hay lắm Phú Sĩ
Tháng Sài Gòn nắng nóng , chàng sẽ ra Đà Lạt
Đà Lạt mộng mơ sao buồn thế em ơi
Cuộc tình mình chẳng còn nơi bến đợi
Em ra đi để một trời tê tái
Ta đứng chờ trong khoảng trống chơi vơi.
( hay lắm Phú Sĩ ạ).
Thành phố sương mù Thông xanh vi vút …
Đẹp ngút ngàn….phố núi ngàn hoa ..!
Cám ơn Phú Sĩ.Thơ hay nhưng buồn quá !
Đà lạt sương rơi, hay lệ ướt từ thơ em nhỏ xuống? Lòng người đi chắc cũng tơi bời tan nát lắm!bài thơ tuyệt vời
Hay tuyệt vời
Bài thơ hay lắm em ! Chất chứa một chân tình sâu lặng .
Rất tuyệt vời . Phú Sĩ
Hay qúa, nhớ Đà Lạt mộng mơ..
Thơ hay thật