Bài Thơ: CHUYỆN TÌNH HOA BẤT TỬ (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: CHUYỆN TÌNH HOA BẤT TỬ (Tác giả: Phú Sĩ)

CHUYỆN TÌNH HOA BẤT TỬ
Thơ: Phú Sĩ

Chuyện kể rằng nơi ấy một mùa đông
Trên đỉnh núi cheo leo có đôi lòng thương nhớ
Họ yêu nhau thiết tha …
… như muôn đời chim muông yêu tiếng suối ….
Giữa chốn đại ngàn … tình thắm mãi khôn nguôi …

Nàng thích loài hoa … bên vách núi xa xôi…
Chỉ nở một lần thôi … khi mùa đông băng giá …
Tuyết phủ quanh năm … nổi lên màu hoa đỏ…
Hoàng hậu núi rừng …
… ấp ủ giữa mờ sương ….

Chẳng quản nhọc nhằn đầu xuân giá băng tan
Chàng giã từ người yêu tìm cho nàng hoa quý
Vượt đỉnh núi cao … mặc mưa rơi tuyết phủ …
Cho đến một ngày … tính mãi cũng tròn năm …

Chàng kiệt sức mòn …khuỵu xuống chốn rừng thâm
Nhưng gương mặt kia …vẫn hướng về ngọn núi
Nơi chàng ra đi … trút hơi tàn phút cuối…
Mọc lên ngọt ngào loài hoa quý đỏ tươi ….

Hoa vẫn đẹp màu dù khi đã héo khô
Tươi thắm tình yêu chẳng bao giờ tàn úa
Người đời đặt tên đó loài hoa bất tử
Như tấm chân tình … bất tử … với thời gian ….

ẢNH ST
THƠ PS

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Scroll to Top