CHUYỆN TÌNH CỦA BIỂN…
Thơ: Mami Vam
Có một ngày…em trở thành bờ cát
Đẩy thuyền anh xa khơi vì nông nỗi hờn ghen
Vắng thuyền rồi bờ cát quá chông chênh
Nhìn bến bãi thấy buồn tênh đến lạ!
Em lại muốn hóa thân thành Biển cả
Ôm thuyền vào lòng với tất cả yêu thương
Tình yêu dành cho anh là sâu thẩm đại dương
Bao la quá dường như thuyền không cảm nhận.
Sự ích kỉ khiến em thành sóng ngầm tàn nhẫn
Muốn nhận chìm anh trong sóng gió ba đào
Biển – Cát- Thuyền từng có giây phút bên nhau
Sóng lại dịu êm….nhìn theo thuyền trôi mãi !!
__MamiVam__
(Ngân Phạm)
Hảy chầm chậm đợj a đj cùg e oj
Hay quá ta
.
Anh muốn em là một bờ cát trắng
Để anh là con sóng phẳng xô bờ
Đừng đẩy thuyền để thuyền phải bơ vơ
Giữa đại dương sóng xô thuyền chao đảo
Dep lam
A sẻ là dòg sôg
thì e là biển rộg
a sẻ là gjó lộg
thì e là mây bay.
.
.a se là lốj nhỏ
Để e bước vào đờj
Có một ngày sẽ có một ngày thui
Thơ tuyệt lắm
Hi! Dễ thương đến lạ
Đừng Ví Mình Là Bờ Cát ……………….. Biển Xanh Kia Có Phẳng Lặng Bao Giờ ………………. Biển Bạc Đầu Con Sóng Nhấp Nhô ………………. Kéo Em Xa Bến Bờ Hạnh Phúc
Hom nay thi lai thay tinh yêu cua mami vam trong thơ luc ghen cung dư dôi qua