MONG MANH THÁNG BA
Thơ: Hồng Giang
Dấu yêu hỡi tháng ba mong manh lắm
Nhưng nồng nàn bởi đăm đắm tình anh
Hoa Gạo rơi đan sợi nắng giăng mành
Xuân vẫn mãi chòng chành trong trăn trở
Tháng ba ơi phải chăng là duyên nợ
Để câu thơ dang dở chẳng tròn vành
Gió sắt se chùm Xoan tím mong manh
Câu hẹn ước bỗng chốc thành dĩ vãng
Xin em đấy tháng ba đừng quên lãng
Kẻo tội tình cho buổi sáng đầu xuân
Vườn nhà ai hoa Bưởi nở trắng ngần
Níu kéo lại bước chân người hôm ấy
Giọt sương sớm trên cành cao run rẩy
Giận dỗi gì hờn lẫy cả tháng ba
Giấu “hương thầm” gửi người lúc chia xa
Dòng lệ rơi nhạt nhoà giây ly biệt
Tháng ba ơi hỏi rằng người có biết
Câu thơ tình…
Da diết…
Đợi chờ ai!
06/03/2019 Hồng Giang.
Đúng là đáng để nhớ ! Bạn ! ❤️❤️