TA MUỐN MƯỢN BỜ VAI
Thơ: Hoàng Anh
Ta muốn mượn một bờ vai chia sẻ
Kể chuyện đời nhân thế có được chăng
Làn sương giăng mờ bóng nguyệt cung hằng
Ta nặng gánh một hành trang ma mị
Trăng muôn đời ngự hồn thơ thi sĩ
Ta muôn đời chẳng ví được hồng hoa
Thôi chẳng giữ đa đoan cõi ta bà
Cầu Nại Hà về làm hoa bỉ ngạn
Ta muốn vắt buồng tim cho kiệt cạn
Thác âm tuyền làm bạn đám phù du
Nhưng ái ngại chẳng sao hết ân thù
Hoa bỉ ngạn ngàn đời tươi rướm máu
Mộng liêu trai không còn nơi nương náu
Thức tỉnh rồi đau đáu những dư âm
Mượn bờ vai chỉ giây phút ân cần
Cho nước mắt một lần trôi dĩ vãng
Ai bằng lòng gửi sầu chan mật đắng
Ghé bờ vai ta mượn nắng… ru mình
Hoàng Anh 31/3/18
Mẹ vk ơi. Giờ mọi ng cho mượn đều tính lãi đó hii
Thơ hay lắm muội… Chúc vui vẻ nhé
Tuyệt vời thơ rất hay…
Anh gửi tặng em một bờ vai
Mang theo nhung nhớ những đêm dài
Cả nhịp yêu thương cuồn cuộn chảy
Thắm mãi tình ta chẳng nhạt phai…
Thơ hay lắm tỷ yêu ơi
HOk cho âu
Thơ hay rất hay hình đẹp
Tim cái ghế sofa ngồi cho chắc ăn
Hay lam
Tặng nửa bờ vai cho em tựa kể
Còn một phần anh giữ để về quê
Giữ lại đủ phải mang đi nộp thuế
Khi xong rồi đừng kể với ai nghe!
Anh dep tho tuyet hay xin chuc mung ban
Hay tuyệt vời em iu oi
Anh thích baì naỳ hợp lý
Anh Cho muon nhe chi mot Lan thoi .chuc em luon vui nha he he he
Thơ hay
Hay quá em
GIỮ LẤY VAI TRẦN
Anh rất sẳn em tựa vào san sẻ
Lời ngọt ngào lặng lẻ lắm phải chăng ?
Ngỡ lời ru hồn nhập mộng cõi hằng
Thanh thản lắm một dạng tình ủy mị !
Nhìn ngân hà ngắm chòm sao chiến sĩ
Vẩy bút thơ đề thi vị loài hoa
Lại phương phi rõ dáng một quý bà
Bên cánh hữu cứ mơ về tả ngạn
Dẫu bằm dập nguồn duyên chưa dứt cạn
Đám mây hồng phiêu lãng cứ ngao du
Giữa mông lung trầm mặc nét đặc thù
Luôn dằn vặt cho dù tim rỉ máu
Chốn bến mộng mõi mòn nên ẩn náu
Cho tim chùn cố gượng tháo tạp ân
Nép vào vai rơi lệ nếu em cần
Vơi nhẹ bớt bụi trần trong quá vãng
Rồi tay nắm chung lòng say men đắng !
Vai trần đây em giữ lấy…riêng mình ..!..
Minh Tranhoan
Saigon 1/4/2018
Thích đọc thơ của em,,,
Lời thơ thật mông lung huyền ảo như thể độc giả chuẩn bị uống canh Mạnh Bà vậy.
Tuyệt vời chị em
Thơ hay,hình trẻ đẹp
Thơ hay quá
Khi thoảng cũng điệu lắm c.bác ạ
Ai đang mượn nắng ru mình
Xin mặt trời hãy chùng chình khoan đi
Rat tuyet voi Hoang Anh ak
Lặng … ! Chạm vào tim ❤️❤️❤️??? Chúc E cuối tuần vui vẻ !
Vai dây bà ngoại cứ chèo lên thôi.
Kiểu này … chắc lẽ mượn dai
Sầu chan mật đắng … có ai dám liều ?
Anh cho mượn nè
Cả hai thì ko được ( nặng lắm ) một bờ thôi !
Hay quá Chi iu ạ
Có một bờ vai mượn miễn phí cho tơí lúc hết hạn sử dụng
Bài thơ hay lắm chị ơi
Chúc chị buổi tối vui vẻ nhé
thơ hay ảnh đẹp chúc em luôn vui vẻ hạnh phúc tràn đầy yêu thương
Cuoi thang ba lam tho nang coi long. Nhung mot cau khong hieu(cầu Nại hà về làm hoa bỉ ngạn) khong hieu cau nay nho em giai thich
Anh Van Thien Tinh
Truyền thuyết hoa bỉ ngạn
Thuở xưa trên thiên giới có một cặp tình nhân yêu nhau thắm thiết. Chàng trai vốn là võ tướng tên Hoa, cô gái là công chúa tên gọi Châu Nhi. Vốn hai người đã định xin Thiên đế ban hôn, nhưng vì lúc đó xảy ra loạn lạc, Hoa đành phải gác tư tình sang bên, cầm quân đánh giặc
Khi trở về, chàng biết tin Thiên đế muốn đem gả Châu Nhi cho Tiên tôn để kết tình hữu nghị. Hoa bèn vào cung thỉnh cầu, ngờ đâu Thiên đế nghe xong thì nổi trận lôi đình, giam chàng vào ngục.
Châu Nhi lén vào thăm Hoa, hai người bàn kế vượt ngục. Hoa vốn dòng Thiên tướng, pháp thuật tinh thuần, rốt cục đã vượt ngục thành công, dẫn theo Châu Nhi chạy trốn.
Thiên đế biết chuyện, giận dữ phái thiên binh thiên tướng đuổi giết. Hoa và Châu Nhi lâm vào tình cảnh ngặt nghèo, tiến lui đều không có lối. Giữa lúc tuyệt vọng, hai người vì muốn trọn đời bên nhau không chia cắt, Hoa thi triển bí thuật, tự biến hai người thành một loài hoa. Châu Nhi hóa thành nụ hoa trắng trong tinh khiết, Hoa biến thành tán lá xanh mịn màng ôm lấy nụ hoa. Đám thiên binh thiên tướng đuổi giết thấy thế ngỡ ngàng, bèn đặt tên loài hoa này là Mạn Châu Sa Hoa.
Mọi việc tưởng đến thế thì kết thúc, nào ngờ Thiên đế lòng dạ hẹp hòi, muốn cho đôi tình nhân vĩnh viễn phân ly, bèn trớ chú cho loài hoa này một trớ chú vô cùng độc ác:”Mạn Châu Sa Hoa, hoa ngàn năm nở, ngàn năm rụng, lá ngàn năm sinh ra, ngàn năm chết đi. Hoa lá vĩnh viễn không thể gần nhau, dù cùng sống trên một thân cây.”
Thời gian cứ thế trôi qua…. Cả ngàn vạn năm sau, lời trớ chú cũng trở nên yếu ớt trước ái tình đằm thắm khắng khít của hai người. Cuối cùng hoa lá cùng bung nở trên thân cây, đôi tình nhân chung thủy sắt son rốt lại vẫn có thể tương kiến giữa con sông dài thời gian chia lìa sinh tử.
Thế nhưng trớ chú cũng bị thời gian bào mòn, vậy mà lòng hẹp hòi của Thiên đế vẫn không thay đổi. Sau khi y biết Mạn Châu Sa Hoa bừng nở, liền sai binh tướng đuổi giết, bắt về.
Mạn Châu Sa Hoa sau khi cùng nở cùng sinh, pháp lực khôi phục, vội vàng chạy trốn. Trời đất bao la nhưng không chốn dung thân, Mạn Châu Sa Hoa cuối cùng đành phải trốn xuống địa ngục.
hoa-bi-ngan-2
Hình ảnh hoa bỉ ngạn trong truyền thuyến và truyện phim truyện
Thiên binh thiên tướng đuổi sát không tha. Chính thái độ hống hách tàn ác của chúng đã khiến cho người Ma vực nổi lòng oán ghét, lại thêm câu chuyện tình Mạn Châu Sa Hoa càng khiến họ nổi mối thương tâm, cuối cùng người Ma vực đứng ra bênh vực cho Mạn Châu Sa Hoa, dẫn đến một trường Thần Ma đại chiến.
Trong khi hai bên chiến đấu, máu tươi của binh sĩ hai bên chảy tràn mặt đất, không ngờ lại bị hút hết vào cây Mạn Châu Sa Hoa. Máu tươi nhiều đến nỗi nụ hoa vốn trắng trong tinh khiết cũng trở thành đỏ tươi như máu, yêu dị và diễm lệ vô cùng.
Cả Mạn Châu Sa Hoa cũng không hay biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên huyết quang từ cây hoa xông vọt lên tận trời, tất cả binh sĩ hai bên đang chiến đấu thảy đều bị biến thành tro bụi.
Biến cố đột ngột này oanh động cả tam giới, Thiên đế, Ma vương, Quỷ vương, Tiên tôn đều tự thân đến xem xét. Thiên đế vẫn không cam lòng, quyết bắt Mạn Châu Sa Hoa trở về, bất quá thông qua Thiên nhãn kính cả 4 người bọn họ đều biết Mạn Châu Sa Hoa đã vượt khỏi tam giới, siêu thoát ngũ hành, không chịu câu thúc của các quy tắc thông thường nữa.
Vì Mạn Châu Sa Hoa tiền thế đã chịu nhiều oan ức, lại thêm oán khí chưa tan, thích hợp để dẫn độ các vong linh lầm lạc trở lại luân hồi, cho nên cuối cùng 4 người quyết định để Mạn Châu Sa Hoa lại bên Nại Hà, suối Hoàng Tuyền hầu dẫn độ vong hồn oán khí trên thế gian.
Từ đó, bên bờ Hoàng Tuyền, dưới cầu Nại Hà, cây hoa đỏ rực, yêu dị diễm lệ vô cùng cứ bừng nở, sinh sôi, dẫn đường cho các đôi tình nhân chia cắt, cho những vong hồn còn nhiều oán khí quay lại luân hồi, nhận lấy nhân quả mà số phận chú định. Đời sau gọi loài hoa này là hoa bỉ ngạn.
Bờ vai ta khắc khoải đợi ai
Thở ngắn than thân suốt đêm dài
Sức dài vai lớn nào ai mượn
Duyên số hay là lỗi tại ai!
Truyền thuyết hoa bỉ ngạn hay quá! !!
Không cho mượn đâu, nhỡ mượn rồi thích quá ko trả lại thi tiến dũng biết phải làm cách nào để đòi lại đây
Hhhhj hhhi thật tuyệt vời
Mãi luôn tươi trẻ và gặp nhiều may mắn nhé bà lão
Thơ chị luôn luôn rất ngọt ngào, một chất men chảy suôt trong tình yêu, có khi quằn quại, có lúc nồng nàn và nhiều hơn là tất cả là ngọn lửa tình luôn rực cháy khát khao..!
Rất tuyệt vời tg em!
????
Hay lắm nè
Hay lam bạn ơi chúc mừng
Hay quá chị yêu. Hình đẹp quá chị ơi
Hay lắm thi sĩ ơi chúc mừng em
Có cần phải xinh thế không em….kkk