Bài Thơ: NHỚ MÙA ĐÔNG CŨ (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)
NHỚ MÙA ĐÔNG CŨ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mùa đông cũ đã tan ra từng mảnh.
Ngấm vào em mang giá lạnh nửa đời.
Mỗi khi đông về nỗi nhớ chơi vơi.
Lại muốn quay về cái thời xưa ấy.
Anh mới hai mươi em vừa mười bảy.
Còn trắng trong như trang giấy học trò.
Chưa biết buồn không vướng bận âu lo.
Ta gặp nhau trên chuyến đò vắng khách.
Trái tim ta rung lên như thầm mách.
Đã yêu rồi khi ánh mắt giao nhau.
Ấm áp bao nhiêu đông ấy tình đầu.
Nào ai biết đời bể dâu ngang trái.
Ta chia tay vào mùa sau hoa cải.
Anh ra đi sao đi mãi không về.
Một mình em với đông lạnh tái tê.
Cứ chiều chiều ra bờ đê em ngóng.
Đò cập bến mà người xưa vắng bóng.
Dòng nước buồn chỉ có sóng cô đơn.
Em sang sông mang theo nỗi giận hờn.
Đông đã về thuyền biết còn nhớ bến.
Nguyễn Đình Huân
Sài Gòn, Ngày 05/12/2016 Tuy Le Van, Hoa Việth