Bài Thơ: SÓNG TÌNH ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: SÓNG TÌNH ! (Tác giả: Hồng Giang)

SÓNG TÌNH !
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Anh ôm Em trong vòng tay khờ khạo.
Chỉ một lần rồi mãi chẳng muốn buông.
Dù ngoài kia trời có đổ mưa tuôn.
Hay nắng cháy thiêu nỗi buồn đi hết.

Anh vẫn muốn chỉ một lần cho biết.
Đôi môi mềm vị ngọt đắm hồn Anh.
Dẫu biết rằng tình mình quá mong manh.
Anh vẫn yêu và dành Em tất cả.

Cơn gió chiều thổi hồn ai nghiêng ngả.
Câu thơ buồn chờ dấu ngã hư vô.
Con sóng nào vẫn nhè nhẹ đẩy xô.
Bờ cát trắng nhấp nhô vàng trong nắng.

Anh vẫn ôm dẫu chiều mưa biển vắng.
Mặc tình đời dù có trắng hay đen.
Như biển vẫn ôm bờ cát khát thèm.
Con sóng bạc ru tình Em vạn kiếp.

Nhưng Em ơi mình còn xa biền biệt.
Con sóng tình ….
Mãnh liệt ….
Cháy lòng Anh !
16/05/2015 Hồng Giang.

Bài Thơ: ĐÊM CÔ LIÊU (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: ĐÊM CÔ LIÊU (Tác giả: Dương Hoàng)

ĐÊM CÔ LIÊU
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Đêm tĩnh mịch ta vẫn còn thao thức
Nhớ về người bên trái ngực lại đau
Chẳng muốn đâu nhưng dạ cứ dàu dàu
Bởi chợt nghĩ mới nát nhàu tâm trí

Ta hoang phế trong màn đêm mộng mị
Tiếng côn trùng đang thủ thỉ bên tai
Một cung thương cho lòng mãi u hoài
Hình bóng cũ chẳng mờ phai đi được

Cơn gió thổi kèm theo từng hơi nước
Mưa đêm về phía trước phủ màn sương
Vẫn bâng quơ nhìn ra cuối con đường
Màu trắng xóa làm hồn vương mộng ảo

Mưa ướt sũng chẳng còn ai bước dạo
Khiến lòng ta thêm thảm não ê chề
Đêm dại khờ cho nửa tỉnh nửa mê
Giữa thực tại với nhìn về quá khứ

Đêm hoang lạnh xót thương người cô lữ
Buồn một mình khi mọi thứ trôi qua
Còn lại đây có chăng cũng chỉ là
Một ảo ảnh đã mờ xa tít tắp.

DH

Bài Thơ: CÒN GÌ ĐỂ NÓI NỮA ĐÂU (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: CÒN GÌ ĐỂ NÓI NỮA ĐÂU (Tác giả: Dương Hoàng)

CÒN GÌ ĐỂ NÓI NỮA ĐÂU
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Còn gì để nói nữa đâu
Ngày mai tiễn biệt bên cầu em qua
Quên đi tình nghĩa đậm đà
Em giờ là vợ người ta mất rồi

Ân tình cũng đã phai phôi
Còn chi nhung nhớ bồi hồi luyến thương
Ngày mai ta ngược nẻo đường
Thôi đừng đổ lệ cho vương nỗi sầu

Đứng nhìn không nói một câu
Từ nay quên mối tình đầu khổ đau
Yêu chi cho dạ nát nhàu
Thôi thi em hãy nhẹ lau lệ buồn

Tình mình như giọt mưa tuôn
Như con bướm lượn như chuồn chuồn bay
Nỗi đau theo tận tháng ngày
Anh về đón nhận đắng cay muộn phiền

Thôi thì mình đã không duyên
Ba sinh lỗi hẹn con thuyền gãy đôi
Như sông bên lở bên bồi
Em về bến mới mình tôi lỡ làng.

DH
******************

TÌNH ĐỔI THAY

Tình thời cách trở đôi nơi
Buồn sâu trong dạ thôi rồi nàng ơi
Khi xưa nàng nói yêu tôi
Bây giờ có kẻ đến mời nàng đi

Tưởng rằng lời nói khắc ghi
Người ta giàu có nên thì chia phôi
Đoạn đành tách biệt người ơi
Làm ta như kẻ chơi vơi giữa đường

Bao ngày thương nhớ vấn vương
Bao nhiêu hy vọng như sương tan rồi
Tình vừa chớm nở lại thôi
Nàng đi để lại trong tôi nỗi buồn

Xưa kia hò hẹn luôn luôn
Ngày nào cũng gặp rồi hôn ra về
Bây giờ cách biệt sơn khê
Hồn chia hai ngã đường về còn đâu

Sông ơi có biết sông sâu
Lòng người thay đổi biết đâu mà lường
Cách nhau có một đoạn đường
Phương trời cách biệt tình thương đâu còn.
Sg, Ngày 14/ 05/ 2020, Ngọc Nguyễn

Bài Thơ: THỨ BẨY (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: THỨ BẨY (Tác giả: Hồng Giang)

THỨ BẨY
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Thế là lại đến một ngày thứ bẩy
Thời gian trôi chẳng biết đợi bao giờ
"Cánh Phượng hồng" đầu phố vẫn ngẩn ngơ
Như thầm nhớ vần thơ tình viết dở

Có điều chi làm tim em bỡ ngỡ
Để tiếng ve nức nở gọi trưa hè
Con đường xưa vẫn rợp bóng Phượng che
Em có nghe lời thì thầm ly biệt

Phút chia tay ánh mắt nhìn da diết
Lòng bồi hồi mà chẳng biết nói chi
Giọt lệ sầu thầm gạt bước chân đi
Bỏ sau lưng những gì là dĩ vãng

Trời tháng năm mây bềnh bồng bảng lảng
Giọt nắng vương lơ đãng đậu bên thềm
Cơn gió đùa làn tóc xõa vai mềm
"Chiếc giỏ xe" êm đềm chùm hoa phượng

Thứ bẩy buồn vần thơ như gắng gượng
Chờ trông ai …..
Con đường vắng ….
Ngày xưa !
14/05/2016 Hồng Giang.

Bài Thơ: BÌNH THƯỜNG THÔI (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: BÌNH THƯỜNG THÔI (Tác giả: Dương Hoàng)

BÌNH THƯỜNG THÔI
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Lỡ gặp phải con số không rỗng tuếch
Bình thường thôi ta vẫn nhếch môi cười
Cuộc đời mà có lúc gặp hồng tươi
Khi lận đận chơi vơi miền ảo ảnh

Lỡ gặp phải người xem ta ghẻ lạnh
Bình thường thôi canh cánh để được gì
Đâu có cần phải vướng bận làm chi
Cho mệt mỏi sầu bi thêm vương vấn

Lỡ gặp phải tình xưa giờ phủ nhận
Bình thường thôi chẳng oán hận trong lòng
Cuộc đời mà nếu đã hết chờ mong
Thì xa lạ là điều không tránh khỏi

Nếu gặp phải câu chuyện buồn đau nhói
Khóc làm gì cho mệt mỏi sầu vương
Rồi suy tư thao thức cả đêm trường
Hãy tự nhủ bình thường thôi mặc kệ

Nếu đã biết cuộc đời nhiều dâu bể
Đừng bận lòng cho đổ lệ trần ai
Cứ thản nhiên mặc cuộc sống bi hài
Nghĩ đơn giản ngày mai trời lại sáng.

DH
*****************

ĐƠN GIẢN

Đời đáng sống nên nghĩ suy đơn giản
Bình thường thôi đừng nản nhé bạn ơi
Cuộc đời này ta cứ mãi rong chơi
Đừng có hận xin mời vui lên nhé

Ta tìm bạn và cùng nhau chia sẻ
Cuộc đời này sống là để yêu thương
Cùng với nhau đi chung một con đường
Trong tranh đấu hãy nhường đi một chút

Sẽ mang đến bao nhiêu điều hạnh phúc
Cho đi là có lúc mình được may
Ở đời mà khi nắm chặt bàn tay
Rồi buông bỏ cơ may nào lại đến

Mà chủ yếu bởi vì tình thương mến
Không sân si đố kỵ lại đi lên
Tấm lòng vàng quyến luyến mãi an nhiên
Sống vì bạn sẽ không phiền ai cả

Đời ngắn lắm cũng như là chiếc lá
Bay đi rồi cũng chả có ai hay
Đời vô thường mà sống chết nay mai
Hãy cho đi bạn sẽ còn mãi mãi
Ngày 13/ 05/ 2020, Ngọc Nguyễn

Bài Thơ: THƠ TÌNH CHIỀU HẠ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: THƠ TÌNH CHIỀU HẠ (Tác giả: Hồng Giang)

THƠ TÌNH CHIỀU HẠ
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Vần thơ tình viết trong chiều nắng hạ
Bao nhạt nhòa chất chứa cả yêu thương
Gửi cho người mà anh đã vấn vương
Mong mãi mãi ta chung đường luyến ái

Cánh bằng lăng tím buổi chiều mê mải
Nỗi nhớ nhung khắc khoải tháng năm dài
Hạt nắng buồn buông nhẹ xuống bờ vai
Bài thơ cũ chờ hoài trang giấy trắng

Ly cafe hôm nào còn chát đắng
Từng giọt buồn trong trống vắng cô đơn
Tội tình chi mà em cứ dỗi hờn
Cho nỗi nhớ chờn vờn tìm nỗi nhớ

Có phải chăng tại em còn trăn trở
Để hạ buồn dang dở nhớ về ai
Trời tháng năm mưa nắng cứ đan cài
Nỗi day dứt chạy dài theo năm tháng

Vần thơ tình viết trong chiều chạng vạng
Hoàng hôn buông ….
Mờ tỏ ….
Áng mây vờn !
13/05/2017 Hồng Giang .

Bài Thơ: THẬT & ẢO ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: THẬT & ẢO ! (Tác giả: Hồng Giang)

THẬT & ẢO !
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Giữa cuộc đời thật ảo vẫn bon chen.
Nào ai muốn lèm nhèm trong chốn ấy.
Dẫu vẫn biết thực hư là như vậy.
Anh vẫn chờ đâu đấy một niềm tin.

Vì tình yêu mà Anh vẫn kiếm tìm.
Anh đâu muốn mãi chìm trong chốn ảo.
Nhưng Em ơi đời xoay vần con tạo.
Gặp nhau rồi thực hay ảo đây Em.

Nắng mùa hè ai đốt cháy niềm tin.
Để thực ảo Anh nhìn sao chẳng rõ.
Em đã đến nhẹ nhàng như cơn gió.
Rồi trở về theo ráng đỏ hoàng hôn.

Để mình Anh buốt giá cả tâm hồn.
Gói câu chữ chôn theo cùng dĩ vãng.
Hình bóng ai mà mơ hồ bảng lảng.
Anh mong hoài một buổi sáng bình minh.

Để thắp lên ánh sáng một cuộc tình.
Giữa mờ nhạt ….
Nụ cười xinh …
Thật ảo !
13/05/2015 Hồng Giang.

Bài Thơ: TÔI XIN NGƯỜI (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: TÔI XIN NGƯỜI (Tác giả: Dương Hoàng)

TÔI XIN NGƯỜI
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Tôi xin người đừng sống để dối gian
Bởi tôi sợ ngập tràn ngăn tim nhỏ
Mắt vương lệ khi nghĩ về ai đó
Hồn bâng khuâng vàng võ tấm thân gầy

Tôi xin người đừng giả bộ thơ ngây
Để rồi chết trong tình vây mộng ảo
Muốn được sống như một người đạo mạo
Chuyện yêu đương luôn tỉnh táo với đời

Tôi xin người đừng đùa giỡn dạo chơi
Sống giả tạo dùng những lời chót lưỡi
Thích bỡn cợt để cho hồn chới với
Rồi nhận ra thấy diệu vợi u sầu

Tình yêu mà ta có trách gì đâu
Chẳng yêu nữa không buồn rầu ai oán
Cứ mặc kệ để ta con thanh thản
Đừng hơn thua tính toán có được gì

Hết yêu rồi cứ thong thả bước đi
Chẳng ai trách một khi không yêu nữa
Ai cũng có nỗi niềm riêng để lựa
Thì cớ sao gian dối với lọc lừa.

DH

Bài Thơ: THÁNG NĂM ƠI (Tác giả: Thanh Hùng)

Bài Thơ: THÁNG NĂM ƠI (Tác giả: Thanh Hùng)

THÁNG NĂM ƠI
Thơ: Thanh Hùng

Tháng năm ơi ta lại muốn quay về
Thuở cô bé vân vê viền áo mỏng
Chiều tan học chờ ai mà đứng ngóng
Không thấy người rồi thất vọng quay đi

Ở sau lưng giọng ai nói thầm thì
Sao vội vã làm chi này cô bé
Bé không thấy cơn mưa chiều len nhẹ
Và gió buồn hôn khẽ tóc ai bay

Tháng năm ơi xa cách đã bao ngày
Chuyện tình cũ có còn hay nhắc nhở
Hay cười mỉm khi mỗi lần thấy nhớ
Một thời nào cái thuở biết mênh mông

Tháng năm ơi phượng đã thắm sắc hồng
Cơn mưa nhẹ làm buồn trong đôi mắt
Đã lâu lắm mình chưa hề gặp mặt
Thời gian làm hiu hắt mảnh hồn côi

Tháng năm ơi tưởng nỗi nhớ qua rồi
Nay bất chợt cho bồi hồi nhớ mãi
Chuyện xưa ấy của một thời thơ dại
Đã từng làm tê tái trái tim non.

P T H

Bài Thơ: TRẢ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: TRẢ (Tác giả: Hồng Giang)

TRẢ
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Trả lại em những buổi chiều đầu hạ
Nắng nhạt nhòa ra rả tiếng ve kêu
Trả lại em từng góc phố rong rêu
Bao thề hẹn cũng đều là dĩ vãng

Trả lại em hàng cây buồn bảng lảng
Cánh phượng hồng lơ đãng gót chân ai
Trả lại em từng sợi nắng đan cài
Cho tóc rối phủ bờ vai hờ hững

Trả lại em con đường xưa chứa đựng
Những ngọt ngào mình gây dựng bao năm
Trả lại em vầng trăng sáng ngày rằm
Để đêm đen tối tăm và mờ ảo

Trả lại em bờ đê xưa hoa gạo
Bóng ai về chao đảo trái tim anh
Trả lại em những ngày tháng hạ xanh
Bởi mơ ước đã trở thành quá khứ

Anh trả hết những điều còn lưỡng lự
Để ngày mai …
Tự bước …..
Giữa dòng đời !
12/05/2016 Hồng Giang.

Scroll to Top