MỘT THỜI VÀNG HOA
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ngắm nhìn vạt cải ven sông
Bâng khuâng chợt nhớ chiều đông hôm nào
Nhớ mùa gió bấc hanh hao
Cho vàng hoa cải đi vào câu thơ
Thuở nào trên bến mộng mơ
Con đò nhỏ nối đôi bờ yêu thương
Ngày xưa hai đứa cùng trường
Cùng yêu hoa cải vấn vương một thời
Hoàng hôn trên bãi dạo chơi
Ngắt bông hoa cải ngỏ lời tâm tư
Hình như ai nói hình như
Yêu em từ thuở cuối thu cải ngồng
Ai yêu đôi má em hồng
Yêu em đôi mắt mênh mông tím chiều
Thẹn thùng em nói cũng yêu
Yêu vạt hoa cải cuối chiều mùa đông
Thế rồi con sáo sang sông
Hoa cải thành trái cũng không còn vàng
Thế rồi xuân cũng đã sang
Xa mùa hoa cải hai hàng lệ rơi
Nhìn dòng nước lững lờ trôi
Nhớ em hay nhớ một thời vàng hoa
Nguyễn Đình Huân
Sài Gòn, Ngày 07/01/2016 Hoa Việt, Tuy Le Van, Tình Thơ
Hay lắm em trai
Cám ơn anh đã đồng cảm. Chúc anh buổi tối bình an.
Chắc vạt cải Thanh Ha a!
Hay lam EM oi
Em giờ sống kiếp xa nhà
Vẫn hằng trông mỗi thu qua đông về
Nhớ vạt nắng vàng ven đê
Mùa hoa cải rộ chốn quê xa vời
Sông sông nước cả người ơi
Hồn em trĩu nặng….phương trời xa xôi.
NHỚ EM MÙA HOA CẢI
Khi thu đã qua mà xuân chưa kịp tới
Hoa cải vàng rực rỡ một khoảng trời
Nhớ về em nỗi man mác chiều rơi
Ngày xưa đó nỗi lòng lời chưa ngỏ
Ta xa nhau ở hai đầu nỗi nhớ
Nhớ điệu buồn mang hơi thở phương nam
Miền quê em không có nắng thu vàng
Em nhớ lắm hương nồng nàn hoa cải
Gió đông về mảnh tình say giá lạnh
Nghe không anh tiếng lòng lắm mong manh
Lối đường mòn luống cải phủ màu xanh
Anh có nhớ những con đường ta đến
Mưa phương anh có triền miên dầu dãi
Chiều thu vàng lá rụng thấy sầu vương
Tình em trao nơi ấy bốn mùa thương
Anh có nhớ những giọt mưa tình ái
Ta hẹn ước đến mùa vàng hoa cải
Sẽ vẹn tròn câu hát điệu tình em
Cầu vồng yêu sẽ kết nối hai miền
Ta bên nhau trên chiếc thuyền hạnh phúc
(thơ hay lắm anh )